Shakespeare và ngô
Mục lục
- Giới thiệu về William Shakespeare
- Ý nghĩa của từ "corn" trong thời Shakespeare
- Sự xuất hiện của ngô (corn) tại châu Âu
- Khung cảnh lịch sử của nạn đói "corn" trong thời Shakespeare
- Cách người Anh miêu tả ngô (corn)
- Đại hạn gây ra bởi mưa lớn năm 1608
- Nạn đói và cuộc nổi dậy của người dân Anh
- Tiền đề mở đầu của vở kịch Coriolanus
- Sự khác biệt giữa vở kịch và sự thực tế
- Kết luận
🌽 Shakespear có ngô (corn) hay không?
Trong thời đại của mình, William Shakespeare đã chứng kiến nạn đói ngô gọi là "corn famine" xảy ra ở Anh. Liệu khi nhắc đến "corn" trong các tác phẩm của ông, ngôi sao văn học này có đang nói về dạng cây mà chúng ta hiện tại gắn liền với từ "corn" hay không? Hãy cùng tìm hiểu trong bài viết này.
1. Giới thiệu về William Shakespeare
William Shakespeare sống vào thời kỳ cuối của thế kỷ 17 tại Anh. Trong suốt cuộc đời ông, ngôn từ có nhiều ý nghĩa khác nhau. Ví dụ, trong thế kỷ 16, từ "corn" chỉ bất kỳ loại cây nào có thể thu hoạch hạt để chế biến thành bánh mì, ngũ cốc và các loại bột khác để làm thực phẩm, thậm chí là đồ uống phổ biến nhất ở Anh - bia, mà lại an toàn hơn nước uống trong thời Shakespeare.
2. Ý nghĩa của từ "corn" trong thời Shakespeare
Ở châu Âu, những loại cây sinh hạt giống như ngô như lúa mỳ, lúa mạch và yến mạch đã tồn tại trước đó. Tuy nhiên, họ không có cái mà người Mỹ gốc gọi là "maize" (ngô). Do đó, các nhà định cư châu Âu đã sử dụng những từ quen thuộc để hiểu và miêu tả loại ngũ cốc mới này. Chúng ta thấy Anh khó mô tả loại thực phẩm mới này, qua việc sử dụng ví dụ từ Herbal của Gerard vào năm 1597, trong đó ông có đính kèm một sơ đồ của những gì chúng ta biết là ngô với mô tả "turkey wheat". "Wheat" và "corn" được sử dụng hoán đổi để miêu tả nhiều loại ngũ cốc khác nhau, và "corn" được coi là "wheat của Thổ Nhĩ Kỳ" vì chúng được mang vào châu Âu thông qua Đế quốc Ottoman.
3. Sự xuất hiện của ngô (corn) tại châu Âu
Ngô (corn) như chúng ta biết ngày nay được cho là ban đầu được mang vào châu Âu vào thế kỷ 15 sau khi Columbus khám phá ra nó ở nơi mà ngày nay là Hoa Kỳ. Tại châu Âu, đã có những loại cây sản sinh hạt tương tự như ngô như lúa mỳ, lúa mạch và yến mạch, nhưng không có loại cây gốc ngô (maize) như người Mỹ gọi. Do đó, những người định cư châu Âu đã sử dụng từ ngữ quen thuộc để hiểu và miêu tả loại ngũ cốc mới này.
4. Khung cảnh lịch sử của nạn đói "corn" trong thời Shakespeare
Năm 1608, mưa lớn đã làm mất đi hầu hết các mùa màng ở Anh, gây ra sự thiếu hụt ngô (corn), lúa mì, lúa mạch và yến mạch. Giá các loại mặt hàng như bia và bánh mì tăng chóng mặt. Cùng với việc tăng giá, việc tích trữ các loại thực phẩm căn bản cũng tăng lên. Dù có sự kêu gọi chống lại việc gian lận tích trữ từ các quan chức và thậm chí các bài thuyết giảng, nhưng hành vi này vẫn tiếp tục, đẩy giá các mặt hàng thực phẩm cơ bản càng cao hơn. Điều này dẫn đến các cuộc nổi dậy công khai của người dân Anh. Trong khoảng thời gian từ 1586 đến 1631, Anh đã chứng kiến ít nhất 40 cuộc bạo động liên quan đến thực phẩm.
5. Cách người Anh miêu tả ngô (corn)
Shakespeare đã viết vở kịch Coriolanus vào khoảng năm 1608, chính giữa giai đoạn lịch sử được gọi là "corn famine". Vở kịch này lấy cảm hứng từ phiên bản cùng tên của Plutarch, nhưng cảnh mở đầu của Shakespeare hoàn toàn mang tính cá nhân của ông, phản ánh những gì ông đang chứng kiến trong đời thực. Cảnh mở đầu của vở kịch miêu tả một cuộc nổi dậy chính trị do thiếu thốn thực phẩm mà dân chúng Anh đã trải qua vào năm 1608.
6. Đại hạn gây ra bởi mưa lớn năm 1608
Năm 1608, mưa lớn đã gây thiệt hại cho hầu hết các vùng nông nghiệp ở Anh, dẫn đến sự thiếu hụt lớn về ngô (corn), lúa mì, lúa mạch và yến mạch. Kết quả là giá cả các mặt hàng như bia và bánh mì đã tăng đột biến. Trong tình huống này, việc tích trữ các loại thực phẩm căn bản trở nên phổ biến, góp phần làm tăng giá các mặt hàng này lên cao. Các quan chức đã kêu gọi ngăn chặn việc tự ý tích trữ, thậm chí các bài thuyết giảng cũng đã lên án hành vi này, nhưng những nỗ lực này không thể ngăn cản được.
7. Nạn đói và cuộc nổi dậy của người dân Anh
Nạn đói ngô đã khiến người dân Anh tức giận và bất mãn. Trong giai đoạn từ 1586 đến 1631, Anh đã chứng kiến ít nhất 40 cuộc nổi dậy vì lý do thực phẩm. Cuộc khởi nghĩa rõ ràng nhất được miêu tả trong vở kịch Coriolanus của Shakespeare, mở đầu bằng một cuộc bạo loạn do nạn đói. Sự kháng cự của dân chúng Anh đến từ việc họ không chấp nhận việc chỉ có những người giàu mới có được ngô mà "thượng đế sai" như đoạn trích từ hành động một.
8. Tiền đề mở đầu của vở kịch Coriolanus
Cuộc bạo loạn ban đầu trong vở kịch Coriolanus của Shakespeare diễn ra khi người dân London năm 1608 tức giận vì sự thiếu thốn thực phẩm. Shakespeare viết: "thượng đế sai không gửi ngô cho những người giàu" trong hành động một. Điều này cho thấy việc thiếu thốn các nguồn lương thực và sự khủng hoảng thực phẩm thực sự đã ảnh hưởng lớn đến cuộc sống và cảm xúc của những người dân thời Shakespeare.
9. Sự khác biệt giữa vở kịch và sự thực tế
Mặc dù vở kịch Coriolanus của Shakespeare dựa trên phiên bản cùng tên của Plutarch, cảnh mở đầu của Shakespeare là hoàn toàn sáng tạo và phản ánh thực tế mà ông trải qua. Dù việc thiếu thốn thực phẩm đã gây ra cuộc nổi dậy của người dân Anh, nhưng trong vở kịch, việc đó chỉ diễn ra do "thượng đế sai" và không đáng trách. Việc này là một ví dụ cho thấy Shakespeare sáng tạo công chúng hình dung các hiện tượng xã hội lớn.
10. Kết luận
Vậy, câu trả lời cho câu hỏi "Shakespeare có ngô (corn) hay không?" là có. Trong cuộc sống của mình, Shakespeare đã trải qua cuộc nổi dậy và thiếu thốn thực phẩm do nạn đói ngô gọi là "corn famine". Những trải nghiệm này đã ảnh hưởng đến các tác phẩm của ông, đặc biệt là vở kịch Coriolanus.