Tình yêu cấm đoán và sự hối hận: Câu chuyện của Ezria
Mục lục
- Giới thiệu
- Trở thành giáo viên
- Tình yêu cấm đoán
- Không thể giữ bí mật
- Sự mất cân bằng trong tình yêu
- Sự hối hận và ảnh hưởng
- Cuộc sống sau khi tốt nghiệp
- Sự chia ly và quay trở lại
- Tìm kiếm bản thân
- Hồi kết
🖋️ Trở thành giáo viên
Khi tôi bắt đầu công việc giảng dạy đầu tiên của mình, tôi cảm thấy vui mừng và đồng thời lo lắng. Tôi thích bài hát này, và tôi muốn biết thêm về bạn. Tuy nhiên, tôi hiểu rằng tình cảm của chúng ta đã vượt khỏi phạm vi của một mối quan hệ học sinh và giáo viên. Từ lần đầu gặp bạn, tôi đã tự hỏi ai đúng là "cô gái đó". Nhưng tôi nhắc nhở bản thân rằng không có gì đã thay đổi, tôi vẫn là cô gái đó. Mọi thứ đã thay đổi khi bạn trở thành giáo viên của tôi, và tôi biết rằng không chỉ riêng mình tôi đã cảm nhận điều đó. Nếu bạn cảm thấy chúng ta nên tiến tới cùng nhau, thì đó chính là điều sai, chúng ta chỉ không thể. Tôi không biết tôi cảm thấy thật sự khó chịu vì phải tránh xa bạn hay là vì tôi bị thương. Tôi chẳng muốn làm gì ngoài việc gây rắc rối cho bạn. Tôi có thể kiểm soát cảm xúc của mình, nhưng thậm chí nếu tôi có thể làm điều đó, tôi cũng không muốn, bởi việc ngồi trong căn phòng này mỗi ngày và gọi bạn là anh Fitz quá khó khăn đối với tôi. Tôi không thể giả vờ như tôi không biết bạn.
🖋️ Tình yêu cấm đoán
Tôi không chắc liệu đó có phải là một ý tưởng tốt hay không. Tôi cảm thấy xin lỗi vì đây đã là một sai lầm khi tôi đến đây. Tôi chỉ không biết nơi nào khác để đến. Hãy chờ một chút, chúng ta có thể ở lại đây trong ít phút được không? Lý thuyết rằng chúng ta sai nhiều hơn là đúng. Bạn muốn thật, hãy quên những lý thuyết đó. Khi chúng ta ở bên nhau, cảm giác thật tốt. Tôi muốn ở bên bạn, muốn đi cùng bạn đến một quán bar, giới thiệu bạn với bạn bè của tôi, chia sẻ một đĩa khoai tây giống như tất cả mọi người khác. Nhưng tôi không nghĩ chúng ta có thể làm điều đó. Khi ở bên bạn, tôi không quan tâm đến bất cứ ai khác. Nhưng điều tôi cũng biết là bạn đang tự nói thuyết phục mình để chấp nhận điều đó hoặc từ bỏ, có phải không?
🖋️ Sự hối hận và ảnh hưởng
Nhìn chúng ta đấy, chúng ta có nhiều sai lầm hơn là đúng trong quá khứ. Bạn muốn thật ra, hãy quên những lý thuyết đó. Cảm giác như thế nào khi chúng ta ở bên nhau? Tốt. Cảm giác đúng. Tôi muốn ở bên bạn, muốn tụ tập ở một quán bar, giới thiệu bạn với bạn bè của tôi, chia sẻ một đĩa khoai tây như mọi người khác. Nhưng tôi không nghĩ chúng ta có thể làm điều đó. Dù cho tôi có thể kiểm soát cảm xúc của mình, nhưng tôi không muốn, vì ngồi trong căn phòng này mỗi ngày và gọi bạn là anh Fitz quá khó khăn đối với tôi. Tôi không thể giả vờ như tôi không biết bạn.
Tôi không chắc liệu đó có phải là một ý tưởng tốt hay không. Tôi cảm thấy xin lỗi vì đây đã là một sai lầm khi tôi đến đây. Tôi chỉ không biết nơi nào khác để đến. Hãy chờ một chút, chúng ta có thể ở lại đây trong ít phút được không? Lý thuyết rằng chúng ta sai nhiều hơn là đúng. Bạn muốn thật, hãy quên những lý thuyết đó. Khi chúng ta ở bên nhau, cảm giác thật tốt. Tôi muốn ở bên bạn, muốn đi cùng bạn đến một quán bar, giới thiệu bạn với bạn bè của tôi, chia sẻ một đĩa khoai tây giống như tất cả mọi người khác. Nhưng tôi không nghĩ chúng ta có thể làm điều đó. Khi ở bên bạn, tôi không quan tâm đến bất cứ ai khác. Nhưng điều tôi cũng biết là bạn đang tự nói thuyết phục mình để chấp nhận điều đó hoặc từ bỏ, có phải không?