Bánh Đời: Hiểu sâu sắc hơn về ý nghĩa và tình yêu thương của Chúa
MỤC LỤC
- Giới thiệu
- Quảng Đảo Số Phận
- Ý nghĩa của "Bánh Đời"
- Tình yêu thương và sự hy sinh
- Phản ảnh của đàn chúng
- Lửa thử và niềm tin
- Viên manna và ơn cứu rỗi
- Mối liên kết giữa giữa Chúa và con người qua lễ thánh nghi
- Ảnh hưởng của "Bữa Tiệc Chúa" đối với đời sống công giáo
- Kết luận
Giới thiệu
Trong bài giảng "Bánh Đời" của Chúa Jesus là một điểm xoay quan trọng đối với nhiều tín đồ. Những lời Chúa của Người đã gây tranh cãi và khiến nhiều người không còn theo Người. Nhưng ý nghĩa thực sự của lời Chúa "Bánh Đời" là gì? Và làm thế nào bài giảng mạnh mẽ này giúp chúng ta hiểu rõ hơn về việc hưởng ứng phúc âm của Chúa Giê-su với sự minh mẫn và hiểu biết sâu sắc hơn?
Quảng Đảo Số Phận
Trước khi chúng ta đi vào bài giảng "Bánh Đời", hãy cùng xem xét về bối cảnh. Đó là mùa xuân, thời gian trước lễ Phục Sinh. Chúa Jesus đang đi du lịch ở Galilee. Đám đông đông đúc đã theo Người, sau khi nghe về những phép lạ của Người. Họ tụ tập xung quanh để xem mình có thể được chứng kiến thêm những phép lạ nữa hay không. Theo Gioan, Chúa Jesus thấy đám đông đông đúc và mà không chần chừ, Người hỏi các môn đệ: "Chúng ta phải mua bánh cho những người này ăn ở đâu?" Các môn đệ trả lời rằng dù lương một nửa năm cũng không đủ để mua đủ thức ăn cho số đông như vậy! Chúa Jesus chỉ yêu cầu tất cả những gì họ có. Một cậu bé trẻ đưa ra năm cái bánh mì lúa mạch và hai con cá. Chúa Jesus lấy bánh mì và cá, cảm tạ trời cao, rồi chia bánh và yêu cầu các môn đệ phân phát thức ăn. Kỳ diệu là, không chỉ đám đông được nuôi no, mà còn còn lại mười hai giỏ thức ăn! Hãy tưởng tượng điều gì đang đi qua đầu không chỉ của đám đông mà còn của các môn đệ của Chúa.
Ý nghĩa của "Bánh Đời"
Thêm vào đó, khi Chúa Jesus dạy rằng người ta phải ăn thịt và uống máu Người để nhận được món quà của sự sống đời đời, người ta cảm thấy kinh tởm và bàng hoàng. Luật Moses cấm uống máu, đặc biệt là máu của một con người khác! Và ăn thịt của một người khác? Đối với nhiều người, đây là điểm phá vỡ. Trước khi chúng ta tiếp tục với bài giảng, hãy đặt câu hỏi: Tại sao Chúa Jesus lại dạy điều như vậy? Ăn thịt của người khác để đạt được sự sống đời đời? Khán giả của Đấng Cứu Chuộc hiểu rõ luật hiến tế. Mỗi năm, người Do Thái tụ tập tại đền thờ để cúng tế ba lễ hội và hiến tế những hiến tế khác nhau. Khi họ mang con vật của mình đến bàn thờ, họ đặt tay lên đầu con vật, chuyển tải biểu tượng những tội lỗi của họ cho hiến tế. Thường thì người đang tìm sự tha thứ mới tự mình cắt cổ con vật. Máu được thu vào bát và rắc lên một số bộ phận của bàn thờ trong khi thịt được đốt cháy. Trong số năm loại hiến tế, chỉ có hiến tế cháy hoàn toàn được tiêu thụ trong ngọn lửa. Đối với các loại hiến tế khác như hiến tế hòa bình, hiến tế tội lỗi và hiến tế giao phạm, chỉ một phần của con vật được hiến cho Thượng Đế, trong khi phần còn lại được ăn bởi các linh mục hoặc gia đình mang hiến tế. Để tiếp tục, hãy hiểu tại sao ăn thịt của con vật hiến tế lại là một phần quan trọng của nghi thức đền thờ.
Tình yêu thương và sự hy sinh
Ở thời cổ đại, khi hai kẻ thù muốn thiết lập hòa bình, họ không ký một hiệp ước như ngày nay. Thay vào đó, họ làm điều đó thông qua việc cùng nhau ăn bữa cơm chung và chia sẻ bữa ăn. Hành động biểu tượng này của mời kẻ thù vào nhà đã chứng minh rằng một kẻ thù cũ đã được tha thứ. Sự giao hòa và tin tưởng lẫn nhau đã được thiết lập. Điều tương tự áp dụng trong mối quan hệ giữa Đức Chúa Trời và nhân dân của Người. Khi Israel cầu nguyện tại Đền Thờ hoặc Đền tháp, họ đến như một kẻ thù của Đức Chúa Trời, bởi vì tội lỗi của họ. "Vì công ơn tội là cái chết," Phao-lô viết. Đức Chúa Trời muốn dân Ngài hiểu rằng chỉ sau khi ăn năn và hy sinh của một con vật vô tội, sự hòa giải với Đức Chúa Trời mới có thể được đạt được. Khi Đức Chúa Trời mời dân dụng ý Ngài bằng việc mời ăn trong nhà Ngài, Đền Thờ hoặc Đền Tháp, sự tha thứ của Đức Chúa Trời được biểu thị bằng buổi ăn chung. Thịt một phần được đốt trên bàn thờ cho Đức Chúa Trời trong khi phần còn lại được chia sẻ với Israel. Việc ăn uống chung trong đền thờ biểu thị Đức Chúa Trời cũng như sự tha thứ và hòa bình. Mỗi thứ Bảy, chúng ta có cơ hội vào nhà thờ của Chúa và tham dự lễ Thánh Của Chúa hoặc Bữa Tiệc Của Chúa. Húy kỳ chúng ta đến như kẻ thù của Đức Chúa Trời bởi vì tội lỗi của chúng ta. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời dạy cho chúng ta một bài học mạnh mẽ mỗi tuần. Khi cha tế bánh mỳ, chúng ta được yêu cầu ngẫm nghĩ về xác thịt bị nứt nẻ và máu của Chúa Giê-xu. Chúng ta nhớ rằng chỉ qua sự hy sinh vô cùng của Ngài, chúng ta mới có thể được là một với Đức Chúa Trời. Khi chúng ta nhận những miếng bánh mỳ, mọi người chia sẻ một bữa ăn chung nhằm tưởng nhớ sự hy sinh vô tận của Ngài. Vậy tại sao Đấng Cứu Chuộc lại dùng bánh mỳ để tượng trưng cho xác thịt của Chúa? Như đã đề cập, đối với người cổ đại, bánh mỳ là một phần quan trọng của mỗi bữa ăn - nguồn dinh dưỡng hàng ngày, nguồn sức khỏe và sức mạnh hàng ngày. Bất cứ điều gì chúng ta tiêu thụ đều trở thành một phần của chính ta. Tương tự như vậy, khi chúng ta tham gia bữa thánh hoặc bữa tiệc của Chúa, chúng ta có cơ hội để cho Chúa trở thành một phần của chúng ta, nhằm cung cấp dinh dưỡng và làm cho chúng ta mạnh mẽ hàng ngày. Thêm vào đó, khi chúng ta tiếp thu hy sinh của xác thịt và máu của Chúa Giê-xu, chúng ta được ban phước với sự sống mới. Chúng ta trở thành một người mới. Chúng ta trải nghiệm một sự thay đổi mạnh mẽ trong lòng và nhận được dấu ấn của Ngài trên diện mạo của chúng ta. Hành động của Ngài trở thành hành động của chúng ta. Khi bài giảng mạnh mẽ về bánh đời kết thúc, nhiều người không còn theo Người. Lời dạy của Người quá khó khăn. Họ đến để được nuôi no, nhưng không nhìn thấy xa hơn ý tưởng về dinh dưỡng vật chất. Chúa Jesus muốn họ hiểu rằng con đường đến sự sống đời đời là qua việc hằng ngày tham gia vào ơn cứu chuộc của Ngài thông qua việc tham gia vào lời Chúa tốt lành, Bánh Đời, Người là sự chúc tụng."""